曲 qǔ 江 jiāng 陪 péi 郑 zhèng 八 bā 丈 zhàng 南 nán 史 shǐ 饮 yǐn - - 杜 dù 甫 fǔ
雀 què 啄 zhuó 江 jiāng 头 tóu 黄 huáng 柳 liǔ 花 huā , , 鵁 jiāo 鶄 jīng 鸂 xī 鶒 chì 满 mǎn 晴 qíng 沙 shā 。 。
自 zì 知 zhī 白 bái 发 fà 非 fēi 春 chūn 事 shì , , 且 qiě 尽 jǐn 芳 fāng 尊 zūn 恋 liàn 物 wù 华 huá 。 。
近 jìn 侍 shì 即 jí 今 jīn 难 nán 浪 làng 迹 jī , , 此 cǐ 身 shēn 那 nà 得 de 更 gèng 无 wú 家 jiā 。 。
丈 zhàng 人 rén 文 wén 力 lì 犹 yóu 强 qiáng 健 jiàn , , 岂 qǐ 傍 bàng 青 qīng 门 mén 学 xué 种 zhòng 瓜 guā 。 。
曲江陪郑八丈南史饮。唐代。杜甫。雀啄江头黄柳花,鵁鶄鸂鶒满晴沙。 自知白发非春事,且尽芳尊恋物华。 近侍即今难浪迹,此身那得更无家。 丈人文力犹强健,岂傍青门学种瓜。