拟 nǐ 古 gǔ 六 liù 首 shǒu - - 曾 céng 协 xié
日 rì 月 yuè 无 wú 时 shí 停 tíng , , 飘 piāo 忽 hū 成 chéng 隆 lóng 冬 dōng 。 。
烟 yān 云 yún 惨 cǎn 不 bù 舒 shū , , 暮 mù 雪 xuě 陵 líng 飙 biāo 风 fēng 。 。
永 yǒng 怀 huái 皲 jūn 瘃 zhú 忧 yōu , , 藉 jí 此 cǐ 衣 yī 褐 hè 重 zhòng 。 。
蛰 zhé 虫 chóng 逐 zhú 微 wēi 暖 nuǎn , , 地 dì 底 dǐ 度 dù 岁 suì 穷 qióng 。 。
饮 yǐn 啄 zhuó 却 què 外 wài 物 wù , , 一 yī 气 qì 常 cháng 自 zì 充 chōng 。 。
人 rén 貌 mào 肖 xiào 天 tiān 地 dì , , 不 bù 能 néng 保 bǎo 微 wēi 躬 gōng 。 。
拟古六首。宋代。曾协。日月无时停,飘忽成隆冬。 烟云惨不舒,暮雪陵飙风。 永怀皲瘃忧,藉此衣褐重。 蛰虫逐微暖,地底度岁穷。 饮啄却外物,一气常自充。 人貌肖天地,不能保微躬。