汉 hàn 江 jiāng 秋 qiū 思 sī 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 振 zhèn 钧 jūn
东 dōng 归 guī 一 yī 棹 zhào 汉 hàn 阳 yáng 江 jiāng , , 凭 píng 吊 diào 烟 yān 波 bō 发 fā 郢 yǐng 腔 qiāng 。 。
三 sān 户 hù 能 néng 消 xiāo 亡 wáng 国 guó 恨 hèn , , 九 jiǔ 歌 gē 不 bù 悟 wù 直 zhí 臣 chén 憃 chōng 。 。
桃 táo 花 huā 野 yě 庙 miào 容 róng 谁 shuí 诲 huì , , 芳 fāng 草 cǎo 孤 gū 洲 zhōu 气 qì 肯 kěn 降 jiàng 。 。
只 zhǐ 有 yǒu 高 gāo 飞 fēi 一 yī 黄 huáng 鹤 hè , , 楼 lóu 前 qián 终 zhōng 古 gǔ 浪 làng 声 shēng 撞 zhuàng 。 。
汉江秋思 其一。清代。李振钧。东归一棹汉阳江,凭吊烟波发郢腔。 三户能消亡国恨,九歌不悟直臣憃。 桃花野庙容谁诲,芳草孤洲气肯降。 只有高飞一黄鹤,楼前终古浪声撞。