杨 yáng 柳 liǔ 枝 zhī 二 èr 首 shǒu - - 张 zhāng 祜 hù
【 qí 其 yī 一 】
莫 mò 折 zhé 宫 gōng 前 qián 杨 yáng 柳 liǔ 枝 zhī , , 玄 xuán 宗 zōng 曾 céng 向 xiàng 笛 dí 中 zhōng 吹 chuī 。 。
伤 shāng 心 xīn 日 rì 暮 mù 烟 yān 霞 xiá 起 qǐ , , 无 wú 限 xiàn 春 chūn 愁 chóu 生 shēng 翠 cuì 眉 méi 。 。
【 qí 其 èr 二 】
凝 níng 碧 bì 池 chí 边 biān 敛 liǎn 翠 cuì 眉 méi , , 景 jǐng 阳 yáng 楼 lóu 下 xià 绾 wǎn 青 qīng 丝 sī 。 。
那 nà 胜 shèng 妃 fēi 子 zǐ 朝 cháo 元 yuán 阁 gé , , 玉 yù 手 shǒu 和 hé 烟 yān 弄 nòng 一 yī 枝 zhī 。 。
杨柳枝二首。唐代。张祜。【其一】 莫折宫前杨柳枝,玄宗曾向笛中吹。 伤心日暮烟霞起,无限春愁生翠眉。 【其二】 凝碧池边敛翠眉,景阳楼下绾青丝。 那胜妃子朝元阁,玉手和烟弄一枝。